chuò
绰
綽 chāo
〈动词〉
(1) 抓取 [grab]
绰枪上马。——《水浒传》
(2) 又如:绰起一根棍子
(3) 举起 [lif up]。如:绰起(立起,竖起)
(4) 顺;应 [comply with;conform to]。如:绰经(趁势;顺势)
(5) 另见 chuò;chuo
(綽)
绰 chuò ㄔㄨㄛˋ
上一位 绸
下一位 叄
juàn
zuó
yàn
bǐng
jū
zǐ
kuàng
bì
xì
cān
píng
tuǒ
ní
gū
chén
wō
gǎo
lài