gāng
掆 gāng
〈动词〉
(1) 抬。通作“扛” [(of two or more people) carry together]
疾患困笃者,悉掆移之。——《南史·齐纪下》
(2) 顶住 [withstand]
呆子慌了,往山下坡下筑了有三尺深,下面都是石脚石根,掆住钯齿。——《西游记》
掆 ㄍㄤ gāng
〈動〉
舉。玉篇·手部:「掆,舉。」同「扛 」。
掆 gāng ㄍㄤ
上一位 掛
下一位 捬
quán
tíng
kuǐ
zhēng
lái
ér
chàng
kuí
jiàn
xùn
wǎng
wō
nài
páo
nǜ
dé
huì