jiào
皭 jiào
〈形容词〉
(1) 清白;洁净 [white;pure]
皭然泥而不滓。——《史记·屈原贾生列传》
(2) 又如:皭白(清白);皭皭(嚼然。洁白的样子)
皭 ㄐㄧㄠˋ jiào
〈副词〉
洁白干净。《史记·卷八四·屈原贾生传》:「不获世之滋垢,皭然泥而不滓者也。」
皭 jiào ㄐㄧㄠˋ
◎ 洁白;洁净:志操皭然。
上一位 贕
下一位 躑
cuān
nuó
táng
yì
xī
hú
jié
lù
lí
chún
bó
bīn
nóng
liào
gū
jú
téng