chàn
颤
顫 chàn
〈动词〉
(1) 颤抖,发抖 [shudder;quiver]
那手早颤起来,不敢打到第二下。——《范进中举》
(2) 又如:发颤;颤悠(形容颤抖摇晃);颤悠悠(颤抖摇晃的样子)
(3) 物体振动 [vibrate]。如:颤脱(抖落)
(4) 通“惮”。惧怕,惊恐 [fear]
越国之士,可谓颤矣。——《墨子·兼爱下》
(5) 又如:颤恐(惊恐);颤钦钦(因惊恐而颤抖)
(6) 另见 zhàn
(顫)
颤 chàn ㄔㄢˋ
◎ 物体振动:颤动。颤抖。颤音。
上一位 顚
下一位 羷
nǒng
lòng
chóu
jì
xuán
chéng
biān
ě
mē
xiá
suō
ní
tǎ
yāo
yàn
yú
zēng
lǒu