chuāng
摐 chuāng
〈动词〉
用棒撞击物体 [strike]。如:摐壁
? ㄔㄨㄤ chuāng
撞击。清·王念孙《广雅疏证·卷五上·释言》:「?,撞也。」《文选·司马相如·子虚赋》:「?金鼓,吹鸣籁。」
摐 chuāng ㄔㄨㄤˉ
上一位 摧
下一位 摏
piè
mèi
sūn
lei
zhǒu
bǐ
chòu
fū
pí
zǐ
tǐng
gāi
nì
diān
yáng
hài
bū
lí